Lang thang...
Bước lang thang tìm ảo ảnh
Nhặt nụ cười vặt vãnh ở ven sông
Gió thu ơi!
Ai hiểu được nỗi lòng?
Ta vắt cạn mặn nồng trong kí ức
Chắc có lẽ tình chỉ là trang sức
Hay nước hoa thơm nức cả trời mơ
Rồi thời gian cũng trở dạ hững hờ
Lang thang...
Bước nhẹ
Ta chờ...Trăng đến
Thu trở lại đi tìm người thương mến
Chút ân tình...
Thuyền bỏ bến từ lâu
Lá vàng rơi!
Ta lạc phím...
Ôm sầu...!
Nhặt kỷ niệm đào sâu niềm mong nhớ
Mùa thu hỡi!
Có dang tay che chở
Gió giao mùa làm lỡ bước tình xa
Lang thang...
Ta lang thang với thơ ca
Tìm đâu nữa bấy thiết tha ngày cũ?
Chào giã biệt...kỷ niệm này xin giữ
Ta xa rồi còn lại tứ thơ thôi.!
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét