Lá quét đi rồi bụi lại vướng vào
Hạt nho nhỏ mà không sao quét hết
Bởi chữ nhớ khiến lòng người mỏi mệt
Biết yêu là ngốc nghếch vẫn chiều tim
Khi chấp tay một niệm cũng cố tìm…
Lục ký ức tên người mình yêu dấu
Cúi lạy phật mà tâm nào ai thấu
Chỉ nguyện cầu…rồi giấu nỗi niềm riêng
Khi yêu thương người ta bảo tùy duyên
Nào có được vì thệ nguyền gắn kết
Yêu tha thiết nào là thề sống chết
Trận bão về lại trôi hết hư không
Đạo lí này nghe ra thật bất đồng
Nhưng là thật…khó lòng nào tránh khỏi
Yêu là thế luôn làm tình làm tội
Vấn chân vào dễ nông nỗi cạn suy
Cỏi dương gian có họp cũng có li
Chữ tham ái dễ gì ai tránh được
Có những lúc đạp bỏ người đến trước
Giành cho mình những mộng ước bất minh
Chữ sân si sẵn có để định hình
Ai sống tốt thì giữ gìn đạo đức…
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét