Con sóng lặng cho ngày dài loang lỗ
Đêm ân tình có còn chỗ không anh?
Tưới chồi non em ôm ấp để dành
Hoa rực nở anh thành người quan trọng
Con nước chảy khoe mình trong gió lộng
Nhịp tim này lỡ nhen nóng vì đâu?
Vắng cả ngày biển nhớ đến bạc đầu
Hạ nức nở ngồi khâu thêm vết chỉ
Em vẫn biết mình không hề xa xỉ
Đem cho tình tích lũy để làm tin
Cả hai ta cùng hứa hẹn giữ gìn
Trong nỗi nhớ chúng mình hòa làm một
Có những lúc biển giật mình thảng thốt
Trên vòm sao ai đốt cả niềm tin
Em hỏi anh cớ gì lại lặng thinh?
Khi nỗi nhớ định hình không thể tả
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét