Tơ trời ai khéo đem giăng
Tơ duyên ai để rối đăng đăng này
Lòng riêng hờ hững gió mây
Người đi để lại men say suốt đời
Chớm đông gánh nhớ đem phơi
Gánh tình trộn với màu vôi của trầu
Lá vàng ôm giấc tình sầu
Thu buồn tiếc nuối nhịp cầu gãy đôi
Này em!
Đừng ngắm trăng rơi
Đừng đem mắt biếc dõi người vô tâm
Còn đây một chút duyên ngầm
Cho anh chở nốt để làm của riêng
Cớ gì nhạt phấn phai hương
Có anh chờ sẵn lót đường rước em
Thanh xuân như bóng trước thềm
Sáng tươi chiều héo em tìm chi xa
Gật đầu ở cạnh anh nha
Dù đông giá lạnh cũng ta với mình
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét