Hạ tàn chưa mà nhan sắc hanh hao?
Con đường cũ lối nào em trở lại
Cánh phượng nhỏ bâng khuâng ngồi chờ đợi
Đã bao mùa áo mới vẫn chưa thay
Tiếng hát xưa còn ngây ngất hương say
Trang sách cũ đậm hoài dòng lưu bút
Em có hiểu lòng tôi luôn thao thức
Mỗi hè về như rạo rực con tim
Tiếng ve sầu luôn gọi bạn trong đêm
Mùa rơi xuống dấy lên niềm hoang hoải
Mỗi giọt nhớ là bấy nhiêu khắc khoải
Em không về để hạ khát tình duyên
Xin cho tôi được hóa một con thuyền
Chở tất cả bao nỗi niềm mùa hạ !
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét