Mấy trăm chiều có đủ để vấn vương
Em gia hạn tình thương thêm nữa nhé
Có ai nói rằng em đang mánh khóe
Em giận hờn rồi sẽ khóc cho xem
Anh đó nha làm mưa ướt tèm nhem
Cánh cửa sổ không buông rèm đêm tối
Thời tiết bất chợt đâu ai có lỗi
Nhưng em buồn gió thổi áo lang thang
Anh có nghe trái tim nhỏ đánh đàn
Từng cung bậc rộn ràng theo mơ ước
Trang giấy trắng in bóng hình tha thướt
Hay lòng anh sau trước vẹn tình chung?
Anh yêu em sao trời đất lạnh lùng?
Không thổn thức để cùng ta dệt mộng
Đất vô thức hay trời cao trống rỗng
Để em anh hoài vọng mãi ngàn sau
Thôi đành!
Là nghịch cảnh ngọt ngào
Không sở hữu vẫn dạt dào tình cảm
Anh hứa nhé!
Đừng xem nhau bến tạm
Mãi muôn đời không phí phạm tình thơ.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét