Kiếp sau nếu được thành người
Ra công cuốc đất để thời ươm thơ
Trồng chanh hết liếp quanh bờ
Đợi ngày hoa nở đúng giờ hàn huyên
Đến nhờ bà Nguyệt se duyên
Cột dùm sợi chỉ định tiền mối mai
Hẹn chi kiếp nữa quá dài
Tình thơ đẫm lệ luôn say rượu tình
Nghĩ mà buồn phận thương mình
Để người cõng mất bình minh đi rồi
Tiếng thơ đứt quãng xuân trôi
Cành hồng héo nhụy lẻ loi nụ cười
Rượu hồng lệ đắng bờ môi
Xin người đừng chúc cho tôi đỡ sầu
Lỡ tay rút vội nhịp cầu
Đành cam phận lẻ trên tàu uyên ương
Tóc mây bạc phết như gương
Soi vào nhân thế biết nương bóng nào?
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét