Em muốn bắt mây đem về bỏ ống
Và bắt anh nhốt giữa trái tim son
Sẽ không ai giành nửa mảnh trăng tròn
Một góc khuyết làm mòn tình si dại
Đêm lạ lẫm tình thương thì vung vãi
Có nhiều người vấp phải trái tim anh
Đôi môi nồng như sóng cuộn trường thành
Đào hoa lắm nên lòng luôn chật chội
Em có biết nhưng ít khi chịu hỏi
Ai đa tình ai gởi mắt yêu thương
Bởi đã tin thắc mắc chi tầm thường
Nên trân trọng con đừơng mình đã chọn
Nhà em đó chằng chịt dây vừa dọn
Mời anh vào cho trọn khối tình chung
Họ nói rằng em sao quá lạnh lùng
Chỉ anh hiểu và cùng em sánh bước
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét