Mưa rơi trên phiến lá non
Mong manh thân liễu biết còn ai thương
Mù khơi khoảng trắng theo đường
Em đưa tay hứng giọt vương bốn mùa
Bóng trăng lấp ló song thưa
Đêm thơ lỗi hẹn người xưa khó tìm
Đầu cành lảnh lót tiếng chim
Như ai gọi bạn theo niềm tương tư
Phượng rơi tím cả trang thơ
Mà sao không thấy người chờ...
...ở đâu?
Mưa rơi!
Nhỏ giọt u sầu
Làm giông cuống mất nhịp cầu yêu thương
Mưa rơi đẫm lệ tình trường
Ứơt trang thơ cũ...
...nát gương
...soi mình
Mưa mùa tháng sáu làm thinh
Tím môi...
...lạnh má
...thương mình
...nhớ ai
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét