Buông phím nhớ
Cho nhịp tình lỏng lẻo
Cắt chữ chờ khỏi vắt vẻo trên ngọn cây si
Nếu tin nhau còn nói nữa làm chi?
Chưa quay bước mà hồn đã đi hoang
Không muốn nói
Mà cảm xúc lang thang
Đóng chặt cửa vén màn nhìn trời sáng
Bóng ai đó chưa đi vào quá vãng
Tình yêu này hữu hạn với thời gian
Đừng hỏi trăng sao quá ngang bướng
Đừng tìm tòi những âm hưởng vô vị
Gió yêu mây không hề trang bị
Tình yêu này có từ vô thỉ đến nay
Đừng đa nghi
Cho buồn lên mắt
Đã yêu nhau lòng ai không chật?
Nhưng xin đừng đánh mất niềm tin!!
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét