Em mệt rồi !
Giữa biển người không bóng
Tiếng lạch cạch vang vọng từ xa
Ai thấy em?
Xót xa phận đàn bà
Em mệt rồi!
Muốn một giấc nam kha
Dưới chân Phật
Không cần nhà cửa
Em mệt rồi!
Sau lưng không điểm tựa
Cố vịnh mình giữa bão tố phong ba
Rồi than thở một mình trong ánh chiều tà
Em mệt rồi!
Mọi thứ không thiết tha
Ai cười nói pha trò giả dối
Mặc nhiên!
Em chỉ cười hiền.
Em mệt rồi!
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét