Rung làm chi cho thu rụng xuống nền
Lá thổn thức nằm trên miền cỏ dại
Khoảng đất nhỏ xoay mình trong uể oải
Từng mầm non phải dựng lại túp lều
Trời đất sinh ra đâu học thương yêu
Vẫn cho nắng khi mưa nhiều ướt áo
Và cho ấm khi cường triều dâng bão
Thì em anh sao tạo hóa cách ngăn?
Anh thương không để gió phải boăn khoăn
Chim mỏi cánh có cần tìm bến đỗ?
Thơ mở cửa hay lòng em chừa chỗ
Mà hân hoan muốn dỗ bạn chung tình
Có loài hoa luôn nở trước bình minh
Không khoe sắc mà giữ gìn bổn phận
Anh có muốn mình là người may mắn
Được nâng niu và thầm lặng yêu thương?
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét