THƠ 2013 tt3


Thứ Ba, ngày 31 tháng 12 năm 2013


KHÔNG CÓ TUỔI


Anh đừng sợ chim hoàng oanh biến mất
Khi cuộc đời đắt giá chuyện tình thương
Hoa Tím vẫn nở ngát hương
Tô sắc thắm cho  phố phường đẹp mắt

Anh đừng sợ làm một gã hành khất
Bấc lạnh lùng nhưng em thì không
Mùa xuân anh xua tan lập đông
Chiếc lò sưởi đâu đành lòng thay đổi

Anh đừng sợ làm rơi mất cơ hội
Chiều hoàng hôn gió thổi vi vu
Tay trong tay hứa hẹn đến ngàn thu
Thơ không tuổi...
Lời ru nồng nàn trong  từng hơi thở

Anh đừng sợ gốc cây già khóc dang dở
Bến đợi thuyền chở hết tình thơ
Duyên ba sinh hội ngộ bất ngờ
Không tuổi tác
Trên nước cờ hạnh phúc!

Hồng Duyên
......................................

Chủ Nhật, ngày 22 tháng 12 năm 2013


GIÁNG SINH NĂM ẤY

Chú Tuần Lộc ngủ hoài chưa chịu thức
Thông ngoài kia náo nức gọi xuân về
Cây Noel rạo rực bỏ bùa mê
Nhà nhà mở cửa bộn bề chờ đợi

Những em nhỏ trong lòng mừng khấp khởi
Đợi ông già Noel bay tới tặng quà
Tuyết phủ đầy trên lối nhỏ người qua
Phố vẫn đẹp hiền hòa trong kí ức

Đông hờ hững xuân thì chưa kiệp thức
Lạnh ngọt ngào như kẹo mứt mẹ cho
Xuân đói rồi mà đông vẫn đang no
Chú Tuần Lộc đánh thồ qua thăm viếng

Tặng cái nắng xuân không bao giờ tiển
Ông Đồ già ngồi viết liễn ngâm thơ
Mùa Giáng Sinh ngày ấy tựa giấc mơ
Có Tuần Lộc chở hoài trong tâm tưởng.

Hồng Duyên
...........................

ANH ĐỪNG HÁI XUÂN

Anh đừng hái xuân cho người ta mượn
Dẫu một ngày em cũng muốn riêng anh
Hãy tô cho màu mắt bé long lanh
Bằng hơi thở anh để dành một kiếp

Anh đừng hái xuân để làm tấm thiệp
Giữ môi hồng để kể tiếp chuyện xưa
Đừng biến tình ai thành bến đón đưa
Con đò nhỏ dẫm bừa lên nỗi nhớ

Anh đừng hái xuân nhuộm màu dang dở
Hoa héo tàn không chở nổi đau thương
Đừng để duyên thơ quên mất con đường
Giữ kỷ niệm dù vô thường đón ngõ

Anh đừng hái xuân đem đi vứt bỏ
Thơ sẽ buồn vò võ giữa canh khuya
Không ai che chở những lúc gió mưa
Mùa xuân chết
Gió lùa trên gác lạnh

Anh hãy để mùa xuân hoài kiêu hãnh
Giữ nụ cười với ánh nắng ban mai

Hồng Duyên
.....................

Thứ Tư, ngày 18 tháng 12 năm 2013


LỠ NHƯ

Xuân về ghé lại vườn thơ
Vắt ngang chùm nhớ dại khờ trái tim
Vùng vằng gia vị chẳng nêm
Giữ cho câu chữ ôm niềm tương tư

Đem xuân gá nghĩa cho thơ
Gác lòng hái mảnh trăng khờ trao ai
Lỡ như con chữ có bay
Tình thơ còn đó vẫn say với đời

Hồng Duyên
.......................

CON SÓNG CÀ MAU

Cây Đước ngủ chờ người đến viếng
Lá xa cành không muốn đưa tiển
Ai về
Có nhớ biển Cà Mau chăng?
Sóng rì rào
Thủy triều xao xuyến

Gửi con chữ làm người đại diện
Lưu luyến hoài mấy buổi tiển đưa
Nước trôi xuôi tình nghĩa không thừa
Cái bắt tay dẫm bừa lên nỗi nhớ

Cây Đước thức lắng nghe từng hơi thở
Năm Căn hiền lành chở nặng phù sa
Đón anh về chỉ có nụ cười làm quà
Có nhớ mãi
Hay là sẽ nhạt mất?

Cà Mau!
Tình nghĩa chân thật
Như bài thơ mang dáng dấp yêu thương
Người đi rồi lòng có vấn vương?
Cà Mau đó vẫn mở đường chào đón.

Hồng Duyên
............................

Thứ Ba, ngày 17 tháng 12 năm 2013


AI CHỞ XUÂN VỀ

Ai chở xuân về giữa chợ đông
Nét duyên con gái tựa trăng rằm
Đôi môi mộng đỏ hồng lên má
Cái lạnh xa dần gợi nắng hong

Kìa nàng xuân đến xuyến xao lòng
Áo mới vừa may mối chỉ bong
Thảng thốt chiều rơi hoa tím nở
Cung đàn dang dở nối tơ hồng

Xuân đã về chờ ở cửa đông
Đợi hoa đào nở tỏa thơm nồng
Gói vài cánh nhỏ trao người ấy
Như tặng tình riêng để cảm thông

Ai chở xuân về đãi khách xa
Nụ duyên chúm chím tặng làm quà
Hoa cau nở trắng gian nhà nhỏ
Bỏm bẻm ngoại ngồi quyệt tình ca.

Hồng Duyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét