Em muốn anh làm chiếc khăn nhỏ
Lau bờ mi mọng đỏ bởi nhớ mong
Nhưng anh nhớ đừng làm ngọn gió đông
Ủ chăn lạnh cho lòng em chua chát
Ừ! hay anh làm ngọn gió mát
Xua đi cái nóng tạt vào ghé thăm
Em nguyện làm chiếc chăn
Cho anh ấm mỗi lần mưa đến
Anh hãy làm ngọn nến
Soi cho em tập tễnh làm thơ
Đừng cắt đứt mộng mơ
Khi em thả hồn bay bỗng
Đừng anh nhé ! để tâm hồn trống rỗng
Hãy nuôi hình bóng em làm hạt giống gieo tình
Mỗi khi buồn chớ có làm thinh
Hãy tâm sự với nghìn con chữ
Mình trao nhau những lời tình tự
Tô cuộc đời bằng ngôn ngữ yêu thương
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét