Mây lả lướt sợ nàng trăng mắc nghẹn
Đêm vô thường len lén ghé vào thăm
Còn mong gì cuộc hội ngộ trăm năm
Hãy sánh bước dù có lần vấp ngã
Mùa thu đến đã nhuộm vàng sắc lá
Cây không cành tìm đâu quả mà mong
Anh hãy vui và cạn chén tơ lòng
Dù con chữ cũng mặn nồng không kém
Đừng sợ gió làm tan đi cái hẹn
Trăng muôn đời chỉ bén gót cùng mây
Hãy cười vui với con chữ nồng say
Hãy rượt gió cho ngày thêm thú vị
Trăng lỡ bước không muốn tìm chân lí
Hãy thả lòng trân quý phút gần nhau
Cho thơ xanh ngọn tình mãi ngọt ngào
Cho nỗi nhớ khắc vào tim vạn thuở
Hãy cười nhé chàng mây ơi đừng sợ
Trăng dỗi hờn nhưng ở mãi lòng anh
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét