Thương người đem giấu chẳng khoe ai
Một giấc thiên thu vẫn nhớ hoài
Canh vắng từng đêm khơi kỷ niệm
Hàng mi mộng tím lệ hoen cay
Thu đến khi nào chẳng có hay
Lá vàng trên phố bỗng bay bay
Anh ơi !
Em nhớ về ngày cũ
Khoác áo thơ tình đủ để say
Hoa trôi dạt bến cả ngàn ngày
Vòng xoáy trêu đùa sóng lắt lay
Em muốn quay về nào có được
Đem lòng gửi lại trước thềm ai
Xin đó!
Còn thương chớ trách hoài
Đắng lòng phận nữ
Héo trang đài
Em nào đâu muốn tình dang dỡ
Lỡ kiếp con tằm khổ cả hai
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét