Mây thẩn thờ thả nỗi nhớ trên đường
Hoa nhặt được ướp giọt sương buổi sớm
Thu đúng hẹn mùa hạ còn để chỏm
Khoảng không nào tóm được trái tim em
Anh nào đâu rượu để chuốc hơi men
Em chếnh choáng ngã nghiêng trên lối cũ
Kia sấm chớp
Kéo làn mây vầng vũ
Đây giọt tình khi tích tụ không tan
Anh muốn quên cái đẹp của trăng vàng
Muốn dứt bỏ tiếng đàn trong mộng mị
Nhưng tình cảm không đầu hàng lí trí
Cũng như em luôn trân quý tình anh
Tình chúng ta có lỗi số bất thành
Thì nhịp đập vẫn chung dành một bến
Dù giông bão em giữ hoài ngọn nến
Thắp lửa yêu thương đến vạn ngày sau
Này anh ơi!
Xin chớ có mài dao
Em là nước làm sao mà anh chặt
Sau đứt đoạn lại bắt đầu càng thắt
Ngoéo tay nào đừng bắt phải rời xa
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét