Thứ Hai, 9 tháng 3, 2020
Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014
ANH KHỎE KHÔNG
Sao vậy nhỉ ?
Lòng em luôn mong nhớ
Thấp thỏm chờ cuộc hội ngộ ngày thơ
Mở cửa đi anh chớ có hững hờ
Vòng tay ấm dẫu chỉ là mơ mộng
Em vẫn thế luôn ân cần lo lắng
Dẫu cuộc đời không gắng kết đôi ta
Em rất buồn khi vắng tiếng rầy la
Nhưng định mệnh đành rẽ qua hướng khác
Em biết chứ anh không hề sống bạc
Chút giận hờn em làm rát tim anh
Nói gì đây đôi lứa chẳng vẹn thành
Thơ ứa lệ tuổi xanh còn tiếc nuối
Em không trách nhưng lòng riêng hờn tủi
Dấu ngoặc nào cũng có mốc dừng chân
Nói đi anh rằng vẫn khỏe vạn lần
Để em hết bâng khuâng nhiều nặng gánh
Cái nóng bứt của anh từng đem tặng
Đã ấm dần trong lo lắng chờ trông
Em muốn nghe anh nói có khỏe không
Bởi như vậy mới yên lòng
Thật đó!
Hồng Duyên
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét