Nỗi buồn trong mắt xa xăm
Rưng rưng ngấn lệ bởi dăm chuyện đời
Cầm tôm khuấy bột ngẩn người
Thương cho chiếc lá rụng rơi lìa cành
Trăm năm ngồi tắm nắng hanh
Làn da đen đúa tóc xanh ngã màu
Gượng cười hạnh phúc qua mau
Còn chăng vờ sống như cau không trầu
Chưa lần ý hợp tâm đầu
Nợ nần chi đó kí vào công văn
Hợp đồng vô hạn chung thân
Giờ buồn cứ đứng tần ngần lệ rơi
Tứ tuần quá lứa xuân thời
Còn mong chi nữa à ơi điệu hò
Ngậm ngùi cái phận quần thoa
Ngổn ngang tâm sự giả đò không sao
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét