LỠ THƯƠNG
Em cấy tình yêu vào tim anh
Cho hoa nở
Hái để dành hít hương
Anh đừng gặt đi nỗi nhớ vô thường
Cho em được ngắm như gương sáng chiều
Xin thề!
Em chẳng nói yêu
Cho bỏ cái tật chảnh nhiều hơn đây
Em là con gái miền tây
Anh trai thành thị thi ai hơn này
Ghét anh!
Như gió
Như mây
Như cây cổ thụ che hoài thân em
Ghét anh!
Em đóng chặt rèm
Lời thơ hổng tặng, một chữ nhớ nói dèm cũng không!
Tim anh băng giá
Tình em lửa mùa đông
Mai này băng chảy đừng hòng em hơ
Bỏ cho cái lạnh vô bờ
Anh thành sỏi đá em giả vờ quăng xuống sông!
Năn nỉ
Em đan cái rổ mặn nồng
Vớt anh khỏi bị cuốn theo dòng nước trôi
Ừ thì…lỡ thương anh rồi
Đem chăn em tặng, đêm ngồi quạt yêu!
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét