IM LẶNG
Đếm lá vàng hay ngồi đếm tình thơ
Bao nhiêu nhịp hững hờ nghe buốt giá
Gõ phím nhảy mà như hồn khác lạ
Chuyện ân tình có vội vã bằng không
Khép lại rồi những vệt nắng màu hồng
Thích cô độc lối rẽ dòng cuộc sống
Mạch khao khát cũng không còn chuyển động
Như ngoằn ngoèo khoảng trống của tình duyên
Có ước ao được vào chức thiêng liêng
Để hiểu hết nỗi niềm riêng của mẹ
Nhưng tình ái không khác nào bánh vẽ
Sặc sỡ màu những đừơng kẽ hoa văn
Buông hết rồi người lại hỏi nên chăng?
Mĩm môi gật vạn lần như thế chứ
Không ai hiểu tâm hồn người phụ nữ
Đau vô cùng!
Im lặng
Giữ trái tim.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét