23/06/2015
Chờ anh nhé!
Dẫu là trong thầm lặng
Những yêu thương không rút ngắn đường tình
Mình tựa vai ngắm tia nắng bình minh
Sưởi hơi ấm giọt lung linh ngày mới
Đường xa lắm còn thương không người hỡi
Vầng mây đen ai gởi đến tình ơi
Nghe xót xa không thốt được nên lời
Buồn thân phận lệ rơi trên mi mắt
Trăng không lóa
Ánh lửa hồng cũng tắt
Làm sao đây gút mắc khó tháo ra
.Bạn tình ơi!
Vòng xoáy đã vỡ òa
Buồn duyên số gọi con đò quá hạn
Chờ không hỡi dẫu ngày dài
Rộng tháng
Se sắt lòng khóc một quãng thời xuân
Người cảm thông hãy cúi xuống đỡ nâng
Cho em được quan tâm như ngày đó
Chờ anh nhé!
Đừng để em vò võ
Khóc một mình không có bạn sẻ chia
Anh dang tay ôm trọn chớ xa lìa
Để an ủi...
Sớm khuya cùng san sẻ
Em cần lắm!
Một vòng tay ôm nhẹ
Để dỗ về tâm hồn kẻ thương đau
Giọt mưa rơi lăn dài xuống má đào
Trong đêm vắng nghe thì thào tiếng sóng
Em cần lắm!
Lời ru khi biển động
Mượn ân tình làm ấm kiếp nhân sinh
Cần bàn tay che chở cánh lục bình
Để con nước không trầm mình chảy ngược
Hãy chờ nhé!
Lái thuyền thơ để rước
Chở em về theo con nước trôi xuôi
Đắp tình anh cho ấm lại cuộc đời
Dù ảo tưởng vẽ vời bằng con chữ
Chờ em nhé!
Tình yêu qua ngôn ngữ
Nghe ấm lòng chút tình tứ ai trao
Ở bên anh em quên hết khổ đau
Chỉ cảm nhận ngọt ngào len trong dạ
Chờ em nhé!
Chở nhau về bến hạ
Xây nhịp cầu xướng họa với thơ ca
Xây riêng em với anh một mái nhà
Không tiếp khách...
Dành đôi ta thôi nhé!
Anh thương!
Chớ để thơ tình cô lẻ
Bỏ quên em vắng vẻ ở lối về
Đợi anh nhé!
Đừng lỗi hẹn câu thề
Chờ em nhé!
Đường quê chung sánh bước
Nguyễn Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét