Ta gặp lại giữa biển chiều êm ả
Con sóng buồn vội vã mỉm cười vui
Bao lâu rồi nén lòng nhớ ngậm ngùi
Chợt kỷ niệm dâng đầy trong trái nhớ
Anh tinh ngịch đùa những trò cắc cớ
Ném thơ tình vào vỡ để làm tin
Cột trái tim vào trang giấy trắng tinh
Và khẽ bảo chúng mình hẹn hò nhé
Em giận dỗi chạy về nhà méc mẹ
Mà nghe rung…không lẽ đã…yêu thương?
Bổng dưng buồn…trông cho mau đến trường
Để được ngắm…bức tường đang chuyển động
Mùa đông lạnh anh đã nhen tim nóng
Thương thật nhiều mà hổng chịu nói ra
Mỉm cười thôi thời gian thoáng bay xa
Chợt chới với tìm đâu ra người nữa?
Đã gặp lại xin anh đừng lần lựa
Nói đi nào em lắng tai xin nghe
là con trai sao còn phải e dè
Em không muốn chuyến xe chiều vụt mất.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét