21/03/2014
Xuân ở lại chờ người nơi viễn xứ
Áo bạc màu nhưng lưu giữ tình chung
Chẳng màng chi trở bấc gió lạnh lùng
Hoa vẫn nở khoe mình khung trời mộng
Một lần đến trăm năm chung một bóng
Nhớ nhau hoài sưởi nóng cả trái tim
Lời yêu thương như gia vị để nêm
Nhân hạnh phúc êm đềm trong mật ngọt
Mượn ly rượu anh cầm tay em rót
Hơi cay nồng trót lỡ hít vào tim
Anh xa vời
Bước khập khểnh
Say thêm
Xa ngàn dặm tiếng đêm còn gõ nhịp
Dẫu có muộn vẫn muốn mình đi tiếp
Nơi tình yêu không trao thiệp làm tin
Lòng chân thành thời gian sẽ chứng minh
Đừng xin lỗi cho nghìn đêm thương nhớ
Em không muốn viết bài thơ dang dỡ
Dù trăng vàng đã chở mối tương tư.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét