Thơ tình rải khắp nhân gian
Tình thơ lặng ngắt như đàn đứt dây
Ai so phím nhớ làm chi
Rồi căng đứt sợi...biệt li đâu còn
Đá vàng mài gọt cũng mòn
Chờ mong nhạt mất lòng son theo mùa
Đắng lòng vẽ một chữ "thua"
Tình thơ một góc vẽ bùa cho vui
Yêu chi sợi chỉ rối nùi
Bước thêm chảy máu thoái lùi đau tim
Dậm chân một chỗ đứng im
Để nhìn nhân thế mãi chìm đua chen...
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét