Thứ Ba, 28 tháng 6, 2022

AN PHẬN

 

Thơ tình rải khắp nhân gian

Tình thơ lặng ngắt như đàn đứt dây

Ai so phím nhớ làm chi

Rồi căng đứt sợi...biệt li đâu còn


Đá vàng mài gọt cũng mòn

Chờ mong nhạt mất lòng son theo mùa

Đắng lòng vẽ một chữ "thua"

Tình thơ một góc vẽ bùa cho vui


Yêu chi sợi chỉ rối nùi

Bước thêm chảy máu thoái lùi đau tim

Dậm chân một chỗ đứng im

Để nhìn nhân thế mãi chìm đua chen...


Hồng Duyên

THẾ THÁI NHÂN TÌNH

 



Muốn yêu sợ đó nhận lời

Muốn thương cũng sợ quấn đời cùng ai

Đêm đêm buông tiếng thở dài

Sợ người nghe được lại hoài công theo


Yêu ai nào phải sợ nghèo

Chỉ lo giếng cạn mái chèo đứt dây

Ruộng thơ nước lũ dâng đầy

Hụt chân em sợ thơ bay theo người


Anh à xin chớ buông lời...

Con ong xây tổ cũng dời mọi nơi

Đời người như cái giếng khơi

Lúc thì tràn mộng lúc vơi đáy lòng


Thương yêu kết mối vợ chồng

Trăm năm thay đổi mấy dòng nợ duyên

Đổi thay không phải lời nguyền

Nhưng ai nào biết "chính chuyên" mất còn?


Nói vui ai cũng bảo oan

Lục tìm nhân thế ai tròn thủy chung?

Trống kèn giục giã đập khung

Trái tim thoi thóp cũng lùng "tình nhân"



Hồng Duyên

HẾT MƯA

 


Anh lau giọt mưa em cười típ mắt

Nắng chạy về dắt theo ánh bình minh

Hoa hồn nhiên đón ánh nắng lung linh

Đôi chim nhỏ nghiêng mình nhảy múa


Mắt không ướt vì em không buồn nữa

Anh mỉm cười dang rộng nửa vòng tay

Em lắc đầu vì không muốn bị say

Như thế ấy vẫn đong đầy khối nhớ


Em giả bộ buông nhịp đàn dang dở

Lén nhìn anh bỡ ngỡ những niềm vui

Em hát ca dưới màu nắng đẹp trời

Bổng bắt gặp rạng ngời trong mắt ấy


Anh đó nhé đã trót yêu thì phải

Lén nhìn mây rồi rải nụ tầm xuân

Giả bâng quơ nhưng quay mặt…cười thầm

Chiếc lăng kính không còn dầm mưa nữa.


Hồng Duyên

NGƯỜI ĐI TÌNH Ở

 


Đất sinh cây tình anh trổ hoa thơ

Mưa giăng lối em chờ ai trong hạ?

Một cái vấp biết lấy gì để vá

Nụ cười anh có thể mạ vết đau?


Anh ghim chi nỗi nhớ quá ngọt ngào

Em khóa cửa dựng rào nhưng chưa vội

Nghe thấp thoáng hơi tình anh nóng hổi

Em hé rào mà khắc khoải tim son


Anh đừng chê nhà em lối cũ mòn

Trách cô gái đã không còn chung thủy

Đem thơ gả đi qua cầu không lí

Đã thật thương đâu nghĩ chuyện xa xôi


Nào trách anh 

Nhưng buồn phận đời "tôi"

Câu thương nhớ để trôi vào dĩ vãng

Anh mãi thẹn làm mất đi nguồn sáng

Em tắt đèn anh quờ quạng tìm thơ


Không muốn đâu 

Để anh lạc hướng mơ

Nhưng giận lắm

Nên hững hờ quay mặt

Em vẫn biết anh nhìn ra sự thật

Anh vẫn là mảnh đất của thơ em


Hồng Duyên

CON TIM LÊN TIẾNG

 

Chén hồng đào em xin rót đầy ly

Mời anh uống cho tình si tươi tốt

Biết cảm mến là cộng thêm dại dột

Nhưng men tình thảng thốt mãi trong tim


Đây bài thơ dệt chung một nỗi niềm

Xin ai nhận đừng làm tim rối rắm

Tại ai đó mà em đà say đắm

Chút men tình gửi gắm cả thanh xuân


Nói đi anh rằng sẽ nhận...em mừng

Ngày thấp thỏm đêm ngủ trong ảo giác

Bởi lo sợ tim anh trao ai khác

Cho lòng em tan nát khóc từng đêm


Nhói lòng em nghe uất ức con tim

Mạch thơ sống hồn em chìm đáy biển

Đêm mơ mộng ngày bóng anh hiển hiện

Biết làm sao để chiếm được hồn anh?


Hồng Duyên

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2022

EM NGÀY ẤY

 



Anh hỏi em sao ngày ấy không đùa?

Sao im lặng mỗi lần đi dã ngoại

Mình anh nói em dường như ái ngại

Chỉ mỉm cười làm anh phải quan tâm


Em thật hiền không tinh nghịch…anh lầm

Quá nhí nhảnh mà lặng thầm không nói

Giờ phá phách nên anh theo em hỏi

Sao trước kia em quá đổi hiền ngoan


Đi bên anh em hổng có vội vàng

Thích im lặng nhìn hàng mi lả lướt

Và rất thích tính anh luôn hài hước

Em mỉm cười và ước được…lên ngôi


Anh vô tình nên không biết ấy thôi

Em nhen lửa nhưng không đòi…đáp trả

Em thế đó không có gì vội vã

Khi anh cười em đã trọn niềm vui


Hồng Duyên

NÓI ĐI ANH




Ta gặp lại giữa biển chiều êm ả

Con sóng buồn vội  vã mỉm cười vui

Bao lâu rồi nén lòng nhớ ngậm ngùi

Chợt kỷ niệm dâng đầy trong trái nhớ


Anh tinh ngịch đùa những trò cắc cớ

Ném thơ tình vào vỡ để làm tin

Cột trái tim vào trang giấy trắng tinh

Và khẽ bảo chúng mình hẹn hò nhé


Em giận dỗi chạy về nhà méc mẹ

Mà nghe rung…không lẽ đã…yêu thương?

Bổng dưng buồn…trông cho mau đến trường

Để được ngắm…bức tường đang chuyển động


Mùa đông lạnh anh đã nhen tim nóng

Thương thật nhiều mà hổng chịu nói ra

Mỉm cười thôi thời gian thoáng bay xa

Chợt chới với tìm đâu ra người nữa?


Đã gặp lại xin anh đừng lần lựa

Nói đi nào em lắng tai xin nghe

là con trai sao còn phải e dè

Em không muốn chuyến xe chiều vụt mất.


Hồng Duyên

 MỘNG MƠ



Ngây thơ nhặt lá phượng hồng

Ép vào trang vỡ xếp lòng đợi nhau


Bâng khuâng vẽ hạt kẹo màu

Giấu trang lưu bút ước ao trùng phùng


Ngày về mơ một lối chung

Bàn tay chạm khẽ để cùng song đôi


Góp tình vun tưới nẩy chồi

Thuyền xưa cặp bến mình ngồi hàng huyên


Hồng Duyên

YÊU

 



Lòng chợt buồn khi mộng hóa hư không

Bài thơ sáu tám độ nồng chưa đủ

Niềm hy vọng cũng không còn tinh tú

Tình yêu này không làm chủ con tim


Chiều một mình em không thể điềm nhiên

Thả đôi cánh cho chim về biển cả

Nào ai hiểu lòng em giờ rất lạ

Nói gì đây hình như đã…trúng tên


Anh vương cung cho nỗi nhớ bập bềnh

Lòng tha thắt chênh vênh sầu sớm tối

Vẫn im lặng nhìn anh cười cười nói

Nghe tim mình sao  quá đỗi  ưu tư


Chôn chặt lòng dẫu nỗi nhớ làm nư

Em quay bước giã từ cơn mộng mị

Em không giận vì những điều vô lí

Chỉ thấy buồn mất dũng khí trước anh.


Hồng Duyên

Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2022

ANH TIA HỒNG NGOẠI




Không giận đâu anh đừng diễn giải nha

Mưa ngập lối cũng do thời tiết lạ

Buồn vô cớ vì nắng trêu chọc phá

Gió muà đông kéo trận bão phong  ba


Tuyết rơi đầy bao phủ khắp căn nhà

Ngọn lửa tắt khó mà nhen nhúm lại

Em hờn dỗi hay là anh không phải

Cho đêm buồn vung vãi giọt mưa sa


Không giận đâu anh nhìn gió hát ca

Bờ môi khép vẫn thiết tha nồng ấm

Con tim ấy nhẹ nhàng đi thật chậm

Khi anh buồn thấm lạnh cả hồn em


Không giận đâu anh tất cả êm đềm

Sưởi ấm trái tim nồng thêm luyến ái

Anh như là những tia nắng hồng ngoại

Bắn vào tim khó dừng lại…khi yêu !


Hồng Duyên

25/06/2013

HỜN MÁT




Khi em giận anh nào đâu có biết

Khen em ngoan anh thương thiệt là thương

Em đâu cần anh dỗ ngọt…chán trường

Lại khen mãi em dường như hiểu chuyện


Em hờn mát không huyên thuyên như trước

Không tiếng cười để được nắm con tim

Đêm ngủ ngon hổng thèm chạy đi tìm

Không chờ đợi mỗi đêm về chọc phá


Em giận đó đâu có gì là lạ

Em vô tình hay anh quá vô tâm

Chớ trách em rồi tủi phận âm thầm

Hổng thèm nói dẫu mưa dằm ướt đất


Ghét anh quá người ta đang giận thật

Sao anh cười bắt máy gọi tĩnh queo

Biết lắm mà em đâu có thèm trèo

Em bỏ mặc…anh làm eo thấy ghét !


Hồng Duyên

25/06/2013

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2022

DĨ VÃNG CÒN ĐÂY




Chiều thứ bảy con phố dài vắng lặng

Hoa phượng hồng gom nắng đợi tình quân

Em đã về tìm anh biết bao lần

Nhưng nỗi nhớ không gần như hơi thở


Chiều chủ nhật hoa xuân bừng khai nở

Mĩm môi cười em trở giấc tàn dư

Gặp lại anh cũng muốn nói giã từ

Nghe đắng chát lòng thu buồn quay quắt


Anh vẫn nhớ sao không nhìn sự thật

Đã thương rồi để vuột mất tin yêu

Em ra đi giữa giông bão cường triều

Muốn oán trách nhưng đìu hiu một nẻo


Bởi anh biết uyển chuyển lời khôn khéo

Tím nhạt màu xướt thẹo vết thương lòng

Gọi con đò chở nỗi khổ sang sông

Mượn ấm lạnh quạt nồng qua ngày tháng


Cái bệnh lạ đâu thuốc nào đề kháng

Mượn vòng tay che nắng buổi lập đông

Thương thật nhiều cũng đáp số bằng không

Em lặng lẽ viết dòng thơ an ủi


Chữ chung thủy làm phận mình buồn tủi

Gương nhạt nhòa bởi cát bụi thời gian

Em quay đi trong tiếc nuối bẽ bàng

Chút giận dỗi lòng càng thêm thương nhớ


"Tại anh đó nên duyên mình dang dở"

Đêm từng đêm trăn trở nỗi buồn riêng!


Hồng Duyên

24/06/2014

CÔ ĐƠN TRÊN LỐI MỘNG

 

🌙

Bến mộng không người lữ khách trông

Nhìn trăng  đáy nước  rối tơ lòng

Bềnh bồng mái tóc thềm xuân đợi

Khập khiểng bàn chân lối hạ mong

đỏ thắm nhành hoa đôi mắt biếc

Xanh tươi khúc phố bấy môi hồng

Sao không thấy bạn lòng mơ ước

Vắng vẻ mình ta bước chạm đông

🌙

Hồng Duyên

 24/06/2021


CHỜ ANH NHÉ

 23/06/2015



Chờ anh nhé!

Dẫu là trong thầm lặng

Những yêu thương không rút ngắn đường tình

Mình tựa vai ngắm tia nắng bình minh

Sưởi hơi ấm giọt lung linh ngày mới


Đường xa lắm còn thương không người hỡi

Vầng mây đen ai gởi đến tình ơi

Nghe xót xa không thốt được nên lời

Buồn thân phận lệ rơi trên mi mắt


Trăng không lóa

Ánh lửa hồng cũng tắt

Làm sao đây gút mắc khó tháo ra

.Bạn tình ơi!

Vòng xoáy đã vỡ òa

Buồn duyên số gọi con đò quá hạn


Chờ không hỡi dẫu ngày dài

Rộng tháng

Se sắt lòng khóc một quãng thời xuân

Người cảm thông hãy cúi xuống đỡ nâng

Cho em được quan tâm như  ngày đó


Chờ anh nhé!

Đừng để em vò võ

Khóc một mình không có bạn sẻ chia

Anh dang tay ôm trọn chớ xa lìa

Để an ủi...

Sớm khuya cùng san sẻ


Em cần lắm!

Một vòng tay ôm nhẹ

Để dỗ về tâm hồn kẻ thương đau

Giọt mưa rơi lăn dài xuống má đào

Trong đêm vắng nghe thì thào tiếng sóng


Em cần lắm!

Lời ru khi biển động

Mượn ân tình làm ấm kiếp nhân sinh

Cần bàn tay che chở cánh lục bình

Để con nước không trầm mình chảy ngược


Hãy chờ nhé!

Lái thuyền thơ để rước

Chở em về theo con nước trôi xuôi

Đắp tình anh cho ấm lại cuộc đời

Dù ảo tưởng vẽ vời bằng con chữ


Chờ em nhé!

Tình yêu qua ngôn ngữ

Nghe ấm lòng chút tình tứ ai trao

Ở bên anh em quên hết khổ đau

Chỉ cảm nhận ngọt ngào len trong dạ


Chờ em nhé!

Chở nhau về bến hạ

Xây nhịp cầu xướng họa với thơ ca

Xây riêng em với anh một mái nhà

Không tiếp khách...

Dành đôi ta thôi nhé!


Anh thương!

Chớ để thơ tình cô lẻ

Bỏ quên em vắng vẻ ở lối về

Đợi anh nhé!

Đừng lỗi hẹn câu thề

Chờ em nhé!

Đường quê chung sánh bước


Nguyễn Hồng Duyên

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2022

CHÔN HỒN EM

 23/06/2021



Lòng em buồn lắm anh ơi

Như vầng trăng khuyết sắp rơi địa đàng

Như hòn đá cuội nằm ngang

Chông chênh đỉnh núi xê xàng gió reo


Ngồi buồn ngắm ánh nguyệt treo

Lòng em tê lạnh như đèo không chân

Trời đất ơi! 

Thứ tôi cần

Tay không chạm được mất dần thanh xuân


Ngậm ngùi trắc trở đường trần

Lấy gì khâu vá cho lành nỗi đau?

Tào khang còn nghĩa trước sau

Người không trân trọng em đào hố chôn


Giữ thân ấm....

                     Em chôn hồn...

Chôn luôn nỗi nhớ....

                       Dập dồn nỗi đau

Chôn em.. .

                Đắp mộ vườn cau....

Hong khô lối mộng cất vào huyệt sâu

                                              


Hồng Duyên

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2022

TRÁI TIM ❤

25/06/2015


Tim anh hóa đá em ngồi canh giữ

Chẳng bao giờ làm phép thử chi đâu

Hái lá xanh kết nón đẹp che đầu

Dù mưa nắng cũng không sao thấm ướt


Trái tim bệnh nụ cười anh thần duọc

Giải ưu phiền  những đợt sóng dâng cao

Gặp anh đây chưa gởi một lời chào

Nhưng lòng biển cồn cào không sao tả


Trái tim nhỏ anh nhận rồi đó nhá

Hãy sưởi lên cùng nắng hạ làm duyên

Hãy ấp iu chữ cầm sắt phỉ nguyền

Em ngồi quạt truân chuyên về hư ảo


Em không muốn thay đổi màu chiếc áo

Anh cũng đừng để thơ dạo lẻ loi

Trái tim tignh nương đã tặng anh rồi

Truyền cảm hứng cho đôi mình họa xướng


Anh giữ nhé!

Mạch thơ hoài nuôi dưỡng

Đến trọn đời hình tượng của tình yêu


Hồng Duyên

Thứ Năm, 9 tháng 6, 2022

NỖI NIỀM RIÊNG

 


Nỗi buồn trong mắt xa xăm

Rưng rưng ngấn lệ bởi dăm chuyện đời

Cầm tôm khuấy bột ngẩn người

Thương cho chiếc lá rụng rơi lìa cành


Trăm năm ngồi tắm nắng hanh

Làn da đen đúa tóc xanh ngã màu

Gượng cười hạnh phúc qua mau

Còn chăng vờ sống như cau không trầu


Chưa lần ý hợp tâm đầu

Nợ nần chi đó kí vào công văn

Hợp đồng vô hạn chung thân

Giờ buồn cứ đứng tần ngần lệ rơi


Tứ tuần quá lứa xuân thời

Còn mong chi nữa à ơi điệu hò

Ngậm ngùi cái phận quần thoa

Ngổn ngang tâm sự giả đò không sao


Hồng Duyên

Thứ Tư, 8 tháng 6, 2022

ĐÔI MẮT EM

 10/04/2014



Đôi mắt em là chiều sâu của tội ác

Khiến bao người ngơ ngác mảnh hồn trinh

Cho trăng khuya len lén trộm nhìn

Bên song cửa có muôn nghìn vì sao gục ngã


Đôi mắt em là tia phản xạ

Bắn vào tim tôi tàn phá cả chân tình

Hủy diệt bình minh đang lấp lóe

Tôi vẫn tình nguyện làm kẻ giữ cây si


Đôi mắt em như ánh sáng soi đường đi

Và vụt tắt khi nào nó muốn

Tôi như kẻ điên cuồng theo ảo ảnh

Vẫn chung tình với nỗi bất hạnh em ban


Đôi mắt em là hòn lửa thiêu tàn tham vọng

Cũng có thể làm nóng khối băng đông

Rắc tình yêu vào bếp than hồng

Bật sự sống cho những con người lạc dòng số phận


Đôi mắt em có bao giờ tự vấn

Tại sao lại làm lẩn quẩn một nửa thế gian?


Hồng Duyên

DẪU CÓ MUỘN

 21/03/2014



Xuân ở lại chờ người nơi viễn xứ

Áo bạc màu nhưng lưu giữ tình chung

Chẳng màng chi trở bấc gió lạnh lùng

Hoa vẫn nở khoe mình khung trời mộng


Một lần đến trăm năm chung một bóng

Nhớ nhau hoài sưởi nóng cả trái tim

Lời yêu thương như gia vị để nêm

Nhân hạnh phúc êm đềm trong mật ngọt


Mượn ly rượu anh cầm tay em rót

Hơi cay nồng trót lỡ hít vào tim

Anh xa vời

Bước khập khểnh

Say thêm

Xa ngàn dặm tiếng đêm còn gõ nhịp


Dẫu có muộn vẫn muốn mình đi tiếp

Nơi tình yêu không trao thiệp làm tin

Lòng chân thành thời gian sẽ chứng minh

Đừng xin lỗi cho nghìn đêm thương nhớ


Em không muốn viết bài thơ dang dỡ

Dù trăng vàng đã chở mối tương tư.


Hồng Duyên

BIỂN

 22/07/2013



Anh-Gió ấm 

Truyền vào hơi thở

Đêm đông về

Anh vá dang dở thành yêu thương


Anh-Trăng của đêm trường

Soi dấu chân

Bao lần em sắp ngã

Một bàn tay nâng đỡ trong đêm


Anh-dòng biển hiền lành

Không có sóng

Bình yên 

Cho em thả hồn theo con thuyền định mệnh


Anh-Là ngọn nến

Nến lòng em chẳng bao giờ tắt

Cháy mãi hoài không sợ mất niềm tin

Em nâng niu

Tha thiết

Giữ gìn

Chỉ chứa một

Là tình anh đó

Biển mênh mông...


Hồng Duyên

THU ƠI

 14/07/2013



Thu ơi lấp ló làm chi

Xuân còn chưa đến dậy thì chi em?

Nào ngoan hãy gắng ngủ thêm

Cho hồn đừng lạc cho tim không sầu


Ầu ơ hãy ngủ thật sâu

Ngày mai trời sáng sẽ giàu thuyền neo

Vầng dương trốn ở chân đèo

Cũng mang hơi ấm cũng treo lên đồi


Võng tình kẽo kẹt trong nôi

Ta ru em ngủ giữ chồi non xanh

Ngày mai ta hái trăng thanh

Cho em tỏa sáng an lành thu ơi.


Hồng Duyên

LÒNG NGƯỜI

 20/07/2013



Khoảng trống tâm hồn lạnh gió mưa

Tình thơ quyến rũ tợ như bùa

Câu từ đoạn mạch vành môi đắng

Ngữ nghĩa không lành mép miệng chua

Thế thái gian ngoa giành muốn thắng

Nhân tình dối trá phải chào thua

Mĩm cười tự tại sao mà khó

Nhắm mắt đâu còn để chạy đua


Hồng Duyên

Thứ Ba, 7 tháng 6, 2022

KHÔNG BIẾT TRƯỚC VẪN PHẢI SỐNG

 04/06/2015


Nếu biết trước còn gì mơ với mộng

Nơi thiên đường khép cổng hay mở toang

Nghĩ ngợi chi cứ thả những bước hoang

Dù vô  định vẫn vui hơn đấu trí


Trong cuộc sống có những điều phi lí

Nhưng chấp làm gì hãy quý thời gian

Còn bên nhau cùng họa xướng cung đàn

Nhấn từng phím chứa chan tình ảo ảnh


Đừng coi  đó là mối tình vặt vãnh

Qúy vô cùng để hạnh phúc đươm hoa

Có đôi khi gút mắc khó gỡ ra

Mượn chỗ tựa cũng là niềm vui mới


Đừng nghi ngoặc giữ cho lòng phơi phới

Nếu thấy buồn hãy ngưng tới vườn thơ

Sẽ tan đi những mâu thuẫn nghi ngờ

Định luật sống bất ngờ nhiều nghi vấn


Lắm cái khổ đè nặng lên số phận

Hãy vui cười dù chẳng thể tròn vui


Hồng Duyên

31)05/2015

 ANH THẦU 


Tim hoa tím anh trúng thầu xây dựng

Đừng lơ là từng viên gạch đá hoa

Em giao anh trang trí cả tầng ba

Để quán trọ kiêu sa thêm lộng lẫy


Anh thiết kế lung linh vườn tím ấy

Cho nên thơ thoải mái mỗi khi nhìn

Nhớ quan tâm chớ để tím hết xinh

Nhạt hương  sắc vì chúng mình xa cách


Vườn hoa tím anh không còn là khách

Em chân tình bộc bạch với vần thơ

Anh trúng thầu tim em hết bơ vơ

Bởi quán trọ đang chờ anh tiếp quản


Anh xây dựng tim em rất ngoan ngoãn

Tặng anh thầu cả quán trọ đang xây

Tình của em mát tựa gió heo may

Trao anh hết mai đây cùng sánh bước


Đêm tản mạn chung nhịp cầu ô thước

Anh thầu ơi!

Em ước nguyện tao phùng!


Hồng Duyên

02/06/2013

 GIỌT TÌNH BUỒN



Giọt buồn không rơi trên thơ

Giọt vui đọng lại trên bờ vai thương

Vì yêu…giọt lệ mới vương

Khóc trong hạnh phúc…anh tường phải không?


Giọt tình ai ủ men đông

Trăng dù không nói mà trông gợi tình

Tại anh…nên có duyên mình

Tại em thích thế gập rình cũng theo


Buông tay không chống chẳng chèo

Tựa lưng nhau kể…giàu nghèo mặc ai

Anh hiền thời gió mới say

Em ngoan mới được ngày ngày anh thương…


Vì đâu nỗi nhớ lạ thường?

Gặp anh lỡ vướng giọt thương…anh rồi !

Ngày mai em bước lên ngôi…

Kiệu hoa người rước…có ngồi nhớ em?


Yêu anh…không muốn nói thêm

Sợ anh khó xử…em tìm bến neo

Nếu mai gãy  cột sập kèo

Nhà tranh xiêu vẹo gieo neo cuộc  đời


Trái tim chỉ một anh ơi…


Hồng Duyên

Thứ Hai, 6 tháng 6, 2022

15/07/2013

 TẢN BỘ VÀO HỒN


Giọt sương sớm đọng lại trên vai nhỏ

Khoác áo mùa làm khách trọ tình yêu

Người của thơ đang cuốc đất dựng lều

Cắm cộc nhớ để chiều chiều ra ngắm


Gieo hạt giống nghìn năm chưa chắc nở

Vun hạt tình cho đỡ nhớ thương ai

Mỗi giao mùa thường buông tiếng thở dài

Bởi đâu biết ai là người chiếm ngự?


Anh đã hứa một lời yêu luôn giữ

Vẫn đắng lòng lưu trữ những niềm riêng

Ngắm dòng sông gờn gợn dưới mạng thuyền

Nghe nức nở tình duyên đang ấp ủ


Sóng giận dỗi đang len vào tạm trú

Mạch hờn ghen như thác lũ tràn vào

Nhưng bên anh vẫn khe khẽ ngọt ngào

Cho tất cả những lời nào êm ái..


Hồng Duyên

29/05/2013

 LẤP AO  XƯA


Mù khơi  biệt dáng đâu còn

Hờn  chi anh hỡi cho mòn  thân tâm

Gần nhau mà cách  xa xăm

Cạnh nhau chèo  chống buông dằm trôi xa


Hờn nhau bận bịu  kiếp hoa

Quên  mau  tàn nhớ chẳng già nét xuân

Cớ gì ngồi nhớ  người dưng

Khi lòng quay gót  cắt từng mảnh tim


Thở  dài  trăn  trở về đêm

Loang màu tím biếc nhạt chìm hương yêu

Thôi  đừng cố nhặt  chắt chiu

Gió đông thổi mạnh bứng lều còn đâu


Que diêm bật cháy luống trầu

Lòng người  đen bạc kéo  nhàu vườn  cau

Chút vôi phết mặt hàng  rào

Người đi ta lấp ao  đào dạo  xưa…


 Hồng Duyên

Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2022

31/07/2013

 IM LẶNG



Đếm lá vàng hay ngồi đếm tình thơ

Bao nhiêu nhịp hững hờ nghe buốt giá

Gõ phím nhảy mà như hồn khác lạ

Chuyện ân tình có vội vã bằng không


Khép lại rồi những vệt nắng màu hồng

Thích cô độc lối rẽ dòng cuộc sống

Mạch khao khát cũng không còn chuyển động

Như ngoằn ngoèo khoảng trống của tình duyên


Có ước ao được vào chức thiêng liêng

Để hiểu hết nỗi niềm riêng của mẹ

Nhưng tình ái không khác nào bánh vẽ

Sặc sỡ màu những đừơng kẽ hoa văn


Buông hết rồi người lại hỏi nên chăng?

Mĩm môi gật vạn lần như thế chứ

Không ai hiểu tâm hồn người phụ nữ

Đau vô cùng!

Im lặng

Giữ trái tim.


Hồng Duyên

29/07/2013

 LỠ THƯƠNG



Em cấy tình yêu vào tim anh

Cho hoa nở 

Hái để  dành hít hương

Anh đừng gặt đi nỗi nhớ vô thường

Cho em được ngắm như gương sáng chiều


Xin thề!

Em chẳng nói yêu

Cho bỏ cái tật chảnh nhiều hơn đây

Em là con gái miền tây

Anh trai thành thị thi ai hơn này


Ghét anh!

Như gió 

Như mây

Như cây cổ thụ che hoài thân em

Ghét anh!

Em đóng chặt rèm

Lời thơ hổng tặng, một chữ nhớ nói dèm cũng không!


Tim anh băng giá

Tình em lửa mùa đông

Mai này  băng chảy đừng hòng em hơ

Bỏ cho cái lạnh vô bờ

Anh thành sỏi đá em giả vờ quăng xuống sông!


Năn nỉ

Em đan cái rổ mặn nồng

Vớt anh khỏi bị cuốn theo dòng nước trôi

Ừ thì…lỡ  thương anh rồi

Đem chăn em tặng, đêm ngồi quạt yêu!


Hồng Duyên

16/07/2013

 MƯA ĐÁ



Ngẫu nhiên

Cái nắng xếp hàng

Đời không lạ lẫm 

Dã Tràng quay lưng


Dỗi hờn

Cũng bởi người dưng

Cõng mưa là tại muốn dừng che mây


Chập chùng tắm gội men say

Ao trong không lội trách ai bây giờ?


Đem thơ đi giặt bầu trời

Vầng dương ló dạng tim rơi vào mùa


Bước đi bẻ gãy tình xưa

Bẻ cong nỗi nhớ đổ thừa tại ai???


Hồng Duyên

04/08/2013

 NHÁNH TÌNH 2


Nhánh tình khúc khích cười duyên

Dòng thơ gợi cảm nối liền theo tim


Mùa thu cút bắt trốn tìm

Cây duyên trổ nụ nghiêng nghiêng nón chào


Đói lòng con sóng khát khao

Choàng ôm một nửa tặng nhau làm quà


Bâng khuâng phượng chẳng nỡ xa

Cầm tay giao hẹn một nhà tương lai


Hồng Duyên

06/08/2013

 KHÔNG PHẢI EM


Anh đốt pháo hoa

Sao dừng lại ngõ nhà em?

Mưa gió về phủ lên vai mềm

Ngọn sóng cong mình sóng tìm những mạch nước dịu êm

Bao nhiêu ngõ vắng rồi cũng quay bước về thềm cũ


Những trái bắp trôi bồng bềnh trong nước lũ

Em nhặt về nhưng không làm chủ bán buôn

Anh nhắc em đừng đóng mãi vỡ tuồng...

Em gật đầu 

Thoảng nghe một luồng gió mát


Trời trong xanh

Ân tình đang khát

Anh hái làm gì những hạt giống không lên?

Dòng nước bạc con sóng lênh đênh

Anh kể chuyện ngày xưa đốt ngọn nến

EM mĩm cười 

Cái mến vẫn còn nguyên


Trái bắp non chắc hẳn anh đã bị phiền

Không phải em!

Không phải em đã liệng xuống dòng sông

Hay dẫm đạp để đổi lấy một trời hồng

Nghe oan quá

Những trái bắp không hề ngã rạp

Khi em chỉ là một luồng gió mát dịu êm 


Hoa Tím

02/10/2016

 ƯƠM THƠ


Nhà ai bén duyên xuân thì con gái

Nở nhụy hồng...

Thuyền

Lái...phải ngẩn ngơ

Này em!

Cùng ta đối ẩm vần thơ 

Qua bao tháng lưu mờ bên góc bếp


Mới lục lại những trang thơ đã xếp

Trăng dậy thì mơ giấc điệp giai nhân

Cảm xúc ào về chợt thấy bâng khuâng

Yêu thơ lắm!

Đánh vần ngồi gõ chữ


Khóm thơ cũ tưới bằng tay cô lữ

Hương phù sa lưu giữ ngạt ngào thơm

Thi nhân ơi!

Đừng chỉ ngó

Hay dòm

Chung tay xới ươm mầm thơ nẩy lộc


Xin đừng nhé!

Để thơ buồn ngồi khóc

Nằm một mình ẩm mốc chẳng ai thương 

Thi nhân ơi! 

Bốn mùa...

Nợ tơ vương 

Tằm nhả sợi quyện hương cùng gió mới


Hồng Duyên