Lòng buồn như nhện giăng tơ
Nói sao cho hết cứ vờ không sao
Mắt em như cái giếng đào
Đong đầy ngấn lệ thì thào riêng tôi
Đời sao lại bạc như vôi
Bao nhiêu cái gánh nặng đôi vai này????
Đi vào đôi mắt cay cay
Bước ra hiên cửa thì mây tối trời
Đôi khi muốn gọi " mình ơi"
Như xương mắc cổ như trời phong ba
Khổ thân cái phận quần thoa
Không râu mà được làm cha làm chồng
Ước gì em vẫn má hồng
Cho anh quân tử mở vòng tay che
Ước gì em cứ xuồng ghe
Cho anh chèo chống đỡ nghe nặng lòng
Mệt rồi anh có biết không?
Hồng Duyên