![]() |
Một kiếp nhân sinh một kiếp đời
Ân tình khuyết nửa khoảng chơi vơi
Chín mùa thân rụng ai thời nhớ?
Mấy tất nằm sâu mặt ngắm trời
Kẻ khóc người cười mấy giọt châu?
Vành khăn trắng ấy chữa buồn rầu
Chàng đi thiếp ở buông sầu mộng
Nàng ở ta về kiệu rước dâu
Trú tạm trần gian chẳng quý nhau
Lời cay tiếng đắng để lòng đau
Hơn thua tính toán người chung mộng
Lúc thác đi rồi hẹn kiếp sau
Phải đó chân thành tốt biết bao
Đừng gieo thương tổn đến xanh xao
Lòng ta hận lắm mà thôi kệ
Một kiếp làm người há dễ sao?
Cố giấu đau thương chẳng mải mai
Nhìn nhau chỉ để mắt mi cay
Đừng nha vết xước chưa lành lặn
Hãy để ta yên những tháng ngày....
Hồng Duyên

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét