Lập đông rồi phải không anh?
Gió len sợi tóc mong manh nỗi hờn
Nhả vần theo nhịp cô đơn
Thi nhân làm đứt sợi đờn tri âm
Hỡi người vạn lí xa xăm
Nhớ chăng vườn tím mà thăm tìm về?
Mưa phùng rỉ rả triền đê
Dây chanh rối sợi tiếng thề nhạt phai
Tháng mười!
Đếm lá thu phai
Còn chưa nỡ vội mà thay lá cành
Một thời nữ sĩ vẽ tranh
Âm từ luyến lái để dành cho ai?
Lập đông!
Nghẹn tiếng thở dài
Trăng nằm bến đợi gió say giấc nồng
Này anh có nhớ em không?
Hoa thơ nhuộm tím cánh đồng tương tư
Lập đông!
Ai cất tiếng ru?
Dìu em qua lối sương mù vây quanh
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét