Nơi ấy tình yêu không có tên em
Thì ngãy lễ nào xem là trọng đại?
Vẫn như thế những ngày dài thừa thãi
Bước một mình vẫn phải quen thôi anh
Đừng chúc em đẹp tựa tuổi xanh
Bốn mươi sáu hẹ hành em nếm đủ
Không còn lạ trời phong ba vầng vũ
Nên đâu cần tinh tú với ai chi?
Hãy để em sống với thực tại đi
Lời hoa mỹ là vần thi huyễn hoặc
Không còn trẻ nên cái nhìn sâu sắc
Câu ngôn tình đừng bắt em phải nghe
Với em tình yêu như một bài vè
Ví von hát cười nghe mùi nước mắt
Ừ có thể em đã già là thật
Ngày lễ nào cũng biến mất trong em.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét