Gió thổi ngang sông lòng buồn khó tả
Thân cò lặn lội vất vã quanh năm
Nhìn đâu cũng thấy một chỗ để nằm
Ba nén hương trầm của khách vãng lai
Tháng bảy mưa ngâu bậu thở dài
Nhìn con nước lớn mắt cay cay
Ai xui ngược gió ô dù gãy
Ướt sũng một đời chẳng thể thay
Nguyện Phật cho con bớt đắng cay
Lòng thôi vướng bận chuyện xưa nay
Bao nhiêu nợ xấu nơi tiền kiếp
Xin giải một lần đón vận may
Khổ ải trăm đường bạc tóc mây
Mười năm trả đủ lệ đong đầy
Nay xin hóa đá lòng buông bỏ
Cúi lạy xác thân nguyện thọ chay.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét