Này anh " quân tử" nơi xa
Có yêu đứng lại để già có đôi
Có người giữ lửa cơm sôi
Có tay sưởi lạnh cùng ngồi ngắm trăng
Dưới hồ mặt nước lăn tăn
Đôi ta gáp lại nhóc nhằn cũng tan
Xế chiều cơm xới canh chan
Hoàng hôn bạc tóc nhẹ nhàng lửa rơm
Bài thơ tán thán hoài thơm
Tình kia dù muộn mâm cơm đủ đầy
Vầng dương ở cuối chân mây
Dìu nhau cả lúc chân tay rã rời
Giật mình giấc ngủ chơi vơi
Có người chăm hỏi rót lời êm tai
Dù rằng muối mặn gừng cay
Tình già như thể men say chưa từng.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét