Cho em chút nắng dịu dàng
Chút hương mật ngọt xoa tan vết bầm
Cho em một chút thì thầm
Nụ cười lan tỏa tháng năm não nùng
Cho em một chút khoan dung
Chút thôi nước mát để dùng ngọt thanh
Chút thôi ánh nắng trong lành
Trái tim khuyết tật kéo vành không đau
Thế gian lắm thuốc không màu
Pha trò nhân thế như dao vô hình
Ai đành cõng hết bình minh?
Tìm đâu tĩnh lặng cho mình trú thân?
Cho em bó đuốc phong trần
Đi trong gai góc luyện dần đôi chân
Bình tâm...
Lắng nghe khúc ngân
Âm thanh trong trẻo từ sân cửa từ
Cho em một chút ôn nhu
Dằn tâm giữa núi sương mù vây quanh
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét