Vập vờn trong bóng hoàng hôn
Áo ai sắc tím kéo đờn vi vu
Mùa thương lạc nẻo sương mù
Đêm nghe tiếng gió tưởng ru chính mình
Ai về cõng trả bình minh?
Nợ chi chở nặng chuyện mình với ta
Mưa thu rỉ rích hiên nhà
Chiếu chăn cuộn nửa cho qua nốt mùa
Lật hồi ức
Tìm bạn xưa
Tóc mây ngã nửa đánh lừa thời gian
Bật đèn nhóm sưởi bếp than
Mà sao cái lạnh vẫn tràn vào tim
Canh năm con cá lim dim
Lục bình trôi ngược lên thềm tương tư
Ai về khơi lại tàn dư?
Người đi xa ngút chưa từ tạ nhau
Nhớ không cái hẹn ngày sau....?
Mấy mươi năm một câu chào cố nhân.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét