Có tuổi rồi môi mắt chả xinh
Lòng buồn uẩn khuất chuyện linh tinh
Cơn mưa trút xuống thình lình ướt
Ướt áo không sao ướt chuyện mình
Có tuổi rồi mưa nắng thất thường
Đừng đem dối trá nói yêu thương
Để thu ngại lắm khi cười nhếch
Vẽ phết thêm chi đã đoạn trường?
Có tuổi rồi nương bóng tựa đầu
Chăn ga gối nệm cũng thêm râu
Tim đau ứa máu đông thành đá
Lăng kính trong veo khá cưỡng cầu
Có tuổi rồi khâu vá chỉ bung
Vải thô mụt nát dễ đâu dùng
Tre già thẳng đứng nào đâu uốn?
Bớt chuyện hồi xuân khổ tứ tung
Có tuổi rồi nên biết ngại ngùng
Vờn trăng bắt bóng cũng đâu chung?
Riêng nhà khác cửa ai cùng lạnh?
No đói tiền nong có rảnh cung?
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét