Trong mơ ai đó nhắc mình
Che ô cho kỹ để gìn màu da
Giữ cho đôi mắt ngọc ngà
Sáng đường sáng cả lối ra lối vào
Giữ lòng dù hỏng thanh tao
Cũng như nhật nguyệt ngọt ngào tiếng thu
Đừng để cái nắng nó ru
Chìm trong ảo mộng tráo dù đổi ô
Quần thoa lắm kẻ trầm trồ
Nhưng trang quân tử hải hồ còn đâu?
Đừng đem cái sự nông sâu
Lấp đầy khao khát để trâu nó bừa
Háo lòng chẳng chọn cam dưa
Má hồng hiểu chớ đỗ thừa gió mây
Bách tùng sâu ngọn khuyết cây
Tại mình...
Mình chịu trách ai bây giờ?.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét