Trăng này mấy nữa mới là xuân?
Bốn sáu năm rồi lúa hết tân
Bão lũ chân chim đầy vệt nắng
Hoàng hôn kháo vội mộng xa lần
Bốn sáu tình xuân vẫn nhạt nhòa
Cơm canh chén đũa thiếu người xoa
Vầng trăng khuyết nửa tìm không thấy
Mảnh ghép đồng hành trốn kĩ nhoa
Thôi trốn luôn đi khỏi hẹn hò
Xuân thì quá nửa nắng co ro
Dăm câu mật ngọt nghe nhàm chán
Tán thán kim ngân phải giả đò
Bốn sáu mùa thu lá đỗ đầy
Trơ cành đứng đó lạnh chân tay
Tình đời bạc bẽo lòng chai sạn
Giả lả cười thôi ngán cảnh này
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét