mai em vẽ lại mình
Mày cong...
Môi mọng nhen tình rêu phong
Ngày mai em gỡ lập đông
Cho thu đưa nắng vào trong biển tình
Ngày mai em phải lung linh
Bỏ quên mình đã lặng thinh lâu rồi
Mặc đời có bạc như vôi
Thì em phải chuốc thân tôi gọn gàng
Vui buồn cũng có thời gian
Cớ sao em để nhan tàn sắc phai?
Em không còn biết tôi ai?
Khi em khóc mắt tôi cay lệ nhòa
Ngày mai em vẽ mắt to
Để tôi được thấy ai hò ru êm
Ngày mai ngắm nguyệt trước thềm
Lung linh huyền ảo ai tìm về em?
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét