Mùa thương thức dậy tìm về
Em ra nhóm bếp gần kề vai anh
Lời yêu nhuộm thắm trầu xanh
Vôi nồng chan chứa kết thành uyên ương
Một mai én nhạn đôi đường
Cũng còn chỉ thắm kết vương vạt tình
Vai em cõng hết bình minh
Lòng anh cho cả muôn nghìn dấu yêu
Dẫu xa cũng nhớ thương nhiều
Khó lòng phai nhạt những chiều nhớ mong
Bài thơ đã kết tâm đồng
Trăm năm giữ vẹn “yêu chồng” mà thôi
Đừng để cơn gió mồ côi
Làm cho trăng khóc nguyệt ngồi sầu tư
Dẫu ai lắm chuyện nên hư
Sắt son vẫn giữ một từ YÊU anh
Đừng để bão cuốn trầu xanh
Nước dâng ướt đẫm cau dành ươm duyên
Đi đâu cũng nhớ giữ thuyền
Đừng ai cấm bến cột niềng đò em.
Để dành cho thế gian xem
Đêm nằm chặc lưỡi sao thèm trầu cau…??
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét