Em giọt nước nghe hơi cay mằn mặn
Nước chung tình lẳng lặng với niềm riêng
Nếu như anh với giọt nước hữu duyên
Sao có thể bứt dây thuyền chèo chống
Em giọt nước không từ mưa cô đọng
Chưa nắng nào làm mỏng giọt yêu thương
Em đâu là giọt nước của hơi sương
Sao có thể rãnh mương đành chia cách
Em giọt nước chảy hoài riêng một mạch
Khe tim anh có ngõ ngách tình em
Bến thơ xưa có chung một nỗi niềm
Mặc ai cắt em tìm kim khâu lại
Mưa nhỏ giọt khiến hồn em tê tái
Nhớ về anh nhẫn nại với cuộc đời
Giọt nước em không thường chạy rong chơi
Nên khắc khổ chưa chịu rời nửa bước
Em sẽ mãi
Mãi mãi là giọt nước
Từng giọt rơi từ vết xước trái tim
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét