Thứ Hai, 9 tháng 3, 2020
Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014
ANH HỌA EM XƯỚNG
Đêm khuya em dệt vần yêu
Tặng anh nửa mộng với điều giản đơn
So dây nhấn phím khảy đờn
Du dương tiếng hát thiếp chàng cùng say
Vầng trăng ẻo lả trang đài
Câu thơ bắc nhịp trúc mai giao hòa
Thệ nguyền kết chặt tình ta
Dẫu rằng đông tới thu qua chẳng màng
Đôi mình vui vẻ tính tang
Vần yêu lỗi vận cũng chàng bên em
Đêm mơ cùng mộng đã quen
Tình thơ họa xướng đốt đèn soi chung
Hồng Duyên

Được đăng bởi Hồng Duyên vào lúc 19:53Không có nhận xét nào: 
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
GÓC TRÁI TIM
Anh vẫn là mảnh đất của thơ em
Là ngọn gió êm đềm trong nỗi nhớ
Và mãi mãi là đề tài muôn thuở
Luôn song hành theo hơi thở con tim
Không có anh biển gió chẳng lặng yên
Từng đợt sóng vỗ mạn thuyền tê tái
Em bước vội đi qua thời con gái
Sao nỗi buồn vẫn đọng lại không tan
Anh đâu rồi để nóng nực ghé sang?
Sao không đến khi em khàn hơi gọi
Em muốn biết dẫu nay mình khác lối
Anh khỏe không?
Đâu có lỗi lầm gì
Đêm từng đêm mưa ướt cả vành mi
Nhớ anh lắm thầm thì trong hơi thở
Em không muốn gọi đò cho dang dỡ
Nhưng tình yêu đâu chở nỗi đau thương
Hồng Duyên
Được đăng bởi Hồng Duyên vào lúc 12:06Không có nhận xét nào: 
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014
ANH KHỎE KHÔNG
Sao vậy nhỉ ?
Lòng em luôn mong nhớ
Thấp thỏm chờ cuộc hội ngộ ngày thơ
Mở cửa đi anh chớ có hững hờ
Vòng tay ấm dẫu chỉ là mơ mộng
Em vẫn thế luôn ân cần lo lắng
Dẫu cuộc đời không gắng kết đôi ta
Em rất buồn khi vắng tiếng rầy la
Nhưng định mệnh đành rẽ qua hướng khác
Em biết chứ anh không hề sống bạc
Chút giận hờn em làm rát tim anh
Nói gì đây đôi lứa chẳng vẹn thành
Thơ ứa lệ tuổi xanh còn tiếc nuối
Em không trách nhưng lòng riêng hờn tủi
Dấu ngoặc nào cũng có mốc dừng chân
Nói đi anh rằng vẫn khỏe vạn lần
Để em hết bâng khuâng nhiều nặng gánh
Cái nóng bứt của anh từng đem tặng
Đã ấm dần trong lo lắng chờ trông
Em muốn nghe anh nói có khỏe không
Bởi như vậy mới yên lòng
Thật đó!
Hồng Duyên
Được đăng bởi Hồng Duyên vào lúc 11:49Không có nhận xét nào: 
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
THƠ ĐỢI TÌNH
Ninh Bình tỏa sáng tình thơ
Cà mau óng ả noãn tơ gieo mầm
Gợi lòng kẻ sĩ đến thăm
Khi về ngồi học đánh vần "Tôi yêu"
Thi nhân mơ dựng túp lều
Thả dòng thơ ngọt để chìu giai nhân
Cố đô chưa đến một lần
Tim anh
Thơ đã bao lần chạm tay
Cà mau sóng dậy vờn say
Mượn trăng chở hết tình này trao anh
Vần thơ kết sợi yến oanh
Câu thơ bẻ nửa để dành dấu yêu
Đói lòng nhóm lửa riu riu
Đợi người quân tử chiều chiều có nhau
Hồng Duyên

Được đăng bởi Hồng Duyên vào lúc 11:10Không có nhận xét nào: 
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
THƠ NGỠ NGÀNG
Thơ ghé sang thăm biển động Cà mau
Sóng gờn gợn ngọt ngào theo dòng chảy
Ai cũng nói nước mặn về Đất mũi
Mà sao em nghe núi đá ru mình
Anh là ai?
Hà nội cõng bình minh
Treo lủng lẳng gian nhà xinh Đất mũi
Sóng dậy sớm choàng tay ôm hòn Chuối
Biển tung tăng cỡi sóng múa reo mừng
Em với anh bởi khác họ người dưng
Nhưng mạch máu chảy cùng chung nhịp đập
Nên dòng xoáy vội chạy về gấp gáp
Sóng xô bờ vẫn ấm áp tình thơ
Mùa trăng xưa ta hội ngộ tình cờ
Tưởng là mộng thoáng qua rồi biến mất
`Em cứ ngỡ sông thơ buồn quay quắt
Đâu hay rằng chưa tắt lửa yêu thương
Hồng Duyên
Được đăng bởi Hồng Duyên vào lúc 04:01Không có nhận xét nào: 
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014
THƠ ƯỚC MƠ
Thơ không tuổi đẹp hoài trong nắng hạ
Anh hôm nay bỗng nhiên lạ hơn xưa
Xanh mát rồi từng luống cải ngọn dưa
Hoa thơ trổ vô mùa thêm đắt giá
Mảnh đất trống ươm vần thơ ra quả
Trái ngọt ngào em thả mộng đi hoang
Tặng vòng tay siết chặt nắng chói chang
Trời hôn đất anh hôn nàng
Mơ ước!
Thơ e lệ tập tành cùng gương lược
Khoảng trời yêu trau chuốt sắc mĩ miều
Mượn vần hay tạm bắc một cầu kiều
Biển nổi sóng hoàng hôn chiều nhớ bạn
Bút với mực mượn đôi lời tản mạn
Anh với em tưởng quá vãng thành đôi
Đêm ngọt ngào nụ hôn ngự bờ môi
Thơ hạnh ngộ
Tình trôi về
Mơ ước!
Hồng Duyên

Được đăng bởi Hồng Duyên vào lúc 21:34Không có nhận xét nào: 
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
CÁI NGỘ
Cái ngộ nó lớn lên từng ngày một
Không biết rồi mai mốt có ngộ không?
Lạ lùng thay cho con nước lớn ròng
Bao nhiêu hướng đổ theo dòng chảy ngược?
Tình tri kỷ cũng nên đo bằng thước
Cây dong tình cũng được đặt cao sang
Trách gì đây trò chơi của thế nhân
Cây yếu ngã dưới chân người có thế
Lúc rãnh rỗi gọi nhau là huynh đệ
Khi tửu trà chẳng câu nệ hèn sang
Cùng chung tay góp sức với thi đàn
Khi vấp ngã mới thấy chàng phụ thiếp
Âý là ngộ luôn xảy ra liên tiếp
Cái nghĩa tình như bưu thiếp mà thôi
Đã bao lần em nói với anh rồi
Anh cứ bảo ai cũng là bạn tốt
Đời rất ngộ
Làm cho em thảng thốt
Anh buồn cười nên cái tốt hại thân
Hồng Duyên
Được đăng bởi Hồng Duyên vào lúc 00:15Không có nhận xét nào: 
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014
ANH SAY EM MỘNG
Con sóng ngầm vừa tản bộ đi lên
Thế mới biết thác ghềnh nào vật cản
Tay bắt ngoéo từ nay mình là bạn
Sông tình thơ vô tận chẳng phai mờ
Anh hãy say dù đó chỉ giấc mơ
Em cứ mộng dẫu dại khờ quên lối
Tình tha thiết thơ không hề có lỗi
Môi chạm môi gian dối chẳng bao giờ
Sóng lên rồi ai có thể làm ngơ
Từng niêm luật cũng bâng quơ gởi gắm
Em với anh kết thơ bằng lá thắm
Hương nồng nàn chìm đắm giữa mùa cau
Dây trầu xanh cũng ôm mộng khát khao
Quấn con sóng ngọt ngào từ biển xoáy
Bờ suối mát không bao giờ giận lẩy
Hôn nồng nàn theo dòng chảy thời gian
Anh hãy say theo từng nhịp phím đàn
Em cứ mộng giữa muôn ngàn tiếng sóng
Hồng Duyên
Được đăng bởi Hồng Duyên vào lúc 02:45Không có nhận xét nào: 
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên TwitterChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014
NHỚ DẤU CHẤM
Em không nhớ vườn trầu cau thuở nọ
Không thương người khách trọ của trái tim
Khách vãng lai như những cánh chim
Bất chợt đến rồi im lìm biến mất
Em chỉ nhớ hương "Chanh " mùa gió bất
Một chút chua với chất ngất tình sầu
Hoa tím buồn nhìn trời nhỏ giọt ngâu
Mãi thương tiếc chiếc cầu xưa gãy nhịp
Than Dấu Chấm chưa bao giờ hòa hiệp
Đã vội tan với ý thiếp tình chàng
Có đôi khi tâm hồn bước lang thang
Về lối cũ chứa chan niềm tâm sự
Chưa tiễn biệt đã trở thành quá khứ
Góc khuất buồn mãi giữ một tình yêu
Nơi trời tây có nhóm lửa liu riu
Hay cũng tắt hẳn những chiều nhung nhớ
Hồng Duyên
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét