Xôn xao cái buổi chợ đông
Khăn che nửa mặt khó trông tấm lòng
Mĩm cười tự nhủ cành cong
Con chim én đậu gió giông rơi cành
Ngộ ra đã hết tuổi xanh
Chân mây chạm đất....
Duyên lành có đâu?
Áo kia vạt xéo vạt bầu
Đưa tay em cắt vải nhàu nhúm nhen
Ngồi buồn ngắm ngọn núi đen
Cũng cây xanh lá cũng quen đất trời
Nắng
Mưa
Cuốn
Lá tả tơi
Ung dung tạo dáng ngời ngời ngày đêm
Cuồng phong réo rọi không yên
Một màu xanh lá nối liền phong ba
Ai thương ghét kệ người ta
Biển vẫn tươi mát mặn mà thanh xuân.
HD
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét