CHANH DÂY
HỜN MỘT CHÚT RỒI THÔI
Em đâu trách bạn chung tình
Em ghen cũng bởi yêu mình mà ra
Nhắc anh thưởng nguyệt xem hoa
Đôi câu họa xướng về nhà cùng em
Trăng khuya dạo bước song rèm
Mình ơi mưa đổ trước thềm ai ru?
Bấy ngày em học chữ nhu
Soi đèn mài mực xuân thu đâu màng
Bởi anh vướng nghiệp thi nhân
Xướng vui cùng bạn đôi vần cũng nên
Xin anh đừng học chữ quên
So le chiếu gối buồn tênh phận nàng
Phu thê là nghĩa tào khang
Trăm năm nồng mặn vội vàng chi đâu
Nhắc anh đừng thức suốt thâu
Sợ anh đổ bệnh thơ sầu cô đơn
Tại em có tính hay hờn
Phím rơi mấy nhịp cũng đờn chung dây....
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét