Sắc thu dìu dịu khung trời
Hương thu ngọt mát như lời mẹ ru
Đêm thu đẫm lệ không dù
Nhớ sao da diết kể từ mẹ xa
Giật mình thảng thốt canh ba
Mẹ ngồi bên cạnh để mà xoa chân
Hỏi sao con lạnh...
Ân cần...
Thiêng liêng tình mẹ vẫn giành riêng con
Người ta ví mẹ núi non
Là bờ biển lớn là con sông dài
Mẹ là tia ấm ban mai
Làm sao so sánh ngang vai mẹ hiền?
Mẹ tôi không tựa cô tiên
Nhưng là tất cả siêu nhiên trên đời
Mẹ tôi không tả bằng lời
Mẹ tôi vĩ đại ông trời cũng thua.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét