Gọi em con cá dưới sông
Bùn lầy không sợ...
Sợ lòng dối gian
Lưng chừng khoảng trống hợp tan
Lưu luyến cung thương tiếc nhịp đàn
Anh đừng đến nữa em van...
Mùa xuân hoa thắm xếp hàng làm duyên
Nụ cười tỏa nắng hồn nhiên
Tựa nguyệt đêm rằm quá tứ niên
Em qua cái tuổi huyên thuyên
Đánh rơi nhịp phách để điền yêu thương
Trầm tư lắng đọng như đường
Nhã nhặn ân cần nắm giữ cương
Em như ngọn cỏ dưới sương
Rể sâu lòng đất dọn vườn...
Sinh sôi
Đất khô cằn cỗi đâm chồi
Người đến hay đi cũng thế thôi.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét