Em cười mà có vui không?
Vì đâu em lại ủ đông đời mình?
Thanh xuân tựa buổi bình minh
Vừa chớm mấy khắc chùn trình đã trưa
Vờ chi?
Sáng nắng
Chiều mưa
Đêm về thao thức gió lùa chẳng hay
Hoa thơm thì bướm lượn vây
Yêu thương chi đó?
Vờ say...diễn trò
Tay em...
Em nắm...
Tự lo
Không cần quân tử giả đò ghé thăm
Lỡ làng cái chữ trăm năm
Đau thì tự chịu lệ thầm ai hay?
Luyến lưu rồi có ngày mai?
Thương thương nhớ nhớ để dài tháng năm
Thà rằng lấy đá em dằm
Khuấy tan bọt nước uống dăm sự đời
Thôi em gác lại nghỉ ngơi
Ngày mai trời sáng sẽ vơi ưu phiền.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét