Kết thúc một chặng đường đầy gai góc
Nhiều kẽm chì lăn lốc ở lối đi
Bàn tay anh xây lại cả cung vi
Em được ngự uy nghi như hoàng hậu
Mưa với nắng cùng nhau ngồi tán gẫu
Dính chặt nhau trên mẫu đất tình thơ
Đã qua rồi những giông bão bất ngờ
Chướng ngại vật làm lơ không quấy nữa
Khó khăn lắm mới tìm ra chỗ dựa
Khi mưa buồn nắng sưởi ấm bằng thơ
Vạn lí nào có thể cắt sợi tơ
Khi mưa nắng ngoéo tay chờ vạn kiếp
Trăm năm nữa mình nắm tay đi tiếp
Ngàn năm sau thiếp vẫn ở bên chàng
Tỷ kiếp nào mưa nắng vẫn chói chang
Tình bất diệt
Thơ vạn ngàn nỗi nhớ
Mưa với nắng cùng song hành vạn thuở
Em với anh dang dở vẫn hoài thương
Hồng Duyên
31/05/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét