Thơ không tuổi đẹp hoài trong nắng hạ
Anh hôm nay bỗng nhiên lạ hơn xưa
Xanh mát rồi từng luống cải ngọn dưa
Hoa thơ trổ vô mùa thêm đắt giá
Mảnh đất trống ươm vần thơ ra quả
Trái ngọt ngào em thả mộng đi hoang
Tặng vòng tay siết chặt nắng chói chang
Trời hôn đất anh hôn nàng
Mơ ước!
Thơ e lệ tập tành cùng gương lược
Khoảng trời yêu chau chuốt sắc mĩ miều
Mượn vần hay tạm bắc một cầu kiều
Biển nổi sóng hoàng hôn chiều nhớ bạn
Bút với mực mượn đôi lời tản mạn
Anh với em tưởng quá vãng thành đôi
Đêm ngọt ngào nụ hôn ngự bờ môi
Thơ hạnh ngộ
Vần trôi về
Mơ ước
Hồng Duyên
28/05/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét