Em trở lại anh có còn đứng đó?
Hàng thông reo trước ngõ vắng không người
Con tàu kia bỏ vị khách chơi vơi
Chân đếm bước xa rời miền dĩ vãng
Hỡi lữ khách thời gian không đáo hạn
Nỡ bão hòa năm tháng lặng bên sông?
Ai khảy đàn mà nghe héo tơ lòng
Ở bến cạn vẫn trông về biển cả
Khua mặt nước nguyệt hôm nay sao lạ
Không tròn vành mà buồn bã bi quan
Mây lững lờ như lệ ứa hai hàng
Tình ai đó rõ ràng không đoạn kết
Biển trầm mặt bờ cát lưu dấu vết
Ướm bàn chân như chấm hết chuyện tình
Ngắm sao trời ví tựa ở hành tinh
Sóng cười khẩy...
Chợt rùng mình thức giấc.
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét