Rồi một ngày không còn tiếng yêu thương
Mọi khoảnh khắc cũng dường như im bặt
Không tin nhắn nghe lòng thêm se sắt
Phút chạnh lòng ai đã rắc màu vôi?
Ai nói rằng thuyền không bến lẻ loi?
Hội ngộ đó rồi xa xôi ngăn cách
Tạm đóng gói trái tim vào khuôn thạch
Ngắm cường triều róc rách tiếng nước trôi
Yêu hay không chỉ câu nói vành môi
Không mơ ước thành đôi như thời trẻ
Ví tình ấy lung linh như tranh vẽ
Chạm mưa phùng tách lẻ bởi vách ngăn
Gặp nhau rồi cũng như ánh sao băng
Không hẹn ước...
Dẫu chân tình là thực
...............
.........
Hồng Duyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét